Suốt buổi sáng Lâm Phàm không được yên, tiếp hết cuộc điện thoại này đến cuộc điện thoại khác. Diêm Thụ Nhân: “Phàm Tử, cậu quá trâu bò rồi.” Lâm Phàm đáp: “Phải khiêm tốn, khiêm tốn. Bây giờ tôi đau đầu muốn chết, mong rằng chuyện này mau chóng lặng xuống.” “Nhưng mà cũng thật hả dạ.” “Đừng nhắc đến nữa, hôm nay tôi cũng cần phải cẩn thận một chút. Cậu không biết đám nhà báo kia điên cuồng đến mức nào đâu, bọn họ sẽ quấn chặt lấy cậu không rời để moi móc được chút tin...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.