Trong phố Vân Lý. Điền Thần Côn ngẩn người: “Thằng nhóc kia, tôi nói này. Thừa nhận mau vậy không có chuyện gì chứ hả?” Vẻ mặt Lâm Phàm vô tội: “Sao vậy? Có xảy ra chuyện gì đâu mà không dám nhận?” Triệu Chung Dương: “Anh Lâm, cư dân mạng điên khùng dữ lắm, thế nào anh cũng bị chửi cho coi.” Lâm Phàm nhún vai: “Mặc kệ họ muốn mắng gì thì mắng, tôi cũng chẳng mất miếng thịt nào. Nếu để một người đàn ông như tôi núp ở phía sau để một mình Ngô Hoán Nguyệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.