Trên bàn ăn. Vương Minh Dương: "Tôi bảo này người anh em, tôi thấy lời dì nói cũng có lý, cậu nghĩ như thế nào. Đề nghị vừa rồi của tôi thật ra cũng không tệ, cậu có thể đi hỏi thử xem, biết đâu lại có khi trở thành sự thật." “Ăn cơm của anh đi.” Lâm Phàm gắp một miếng thịt, nhét thẳng vào trong bát Vương Minh Dương. Sau đó ánh mắt nhìn về phía một chiếc bàn khác. Mấy người Ngô U Lan đang nói chuyện với cha mẹ hắn, nói một vài câu lại thỉnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.