Điền Vũ Tuệ đứng ở phía sau, ngón tay đan vào nhau có chút khẩn trương, tuy cô không rõ tình hình là như thế nào nhưng nghe cũng có chút không ổn. Lý Phong không nghĩ nhiều, cúi đầu chào tạm biệt: “Cám ơn Chu tổng, có lẽ tôi sẽ không đi.” Nói xong, anh ta cầm túi ni lông đen trên bàn lên, trực tiếp kéo vợ rời đi. Sắc mặt Chu tổng lạnh xuống: “Lý Phong, cho cậu cơ hội sao cậu lại không suy nghĩ, quay về suy nghĩ cho thông suốt, trước bảy giờ gọi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.