Trong phòng riêng của khách sạn. “Tốt, tốt...” Trịnh Trọng Sơn nhìn tác phẩm còn chưa hoàn thành trên bàn, sắc mặt có chút đỏ lên, bỗng nhiên vỗ tay. Nguyệt Thu Cư Sĩ cười nói: “Hội trưởng, cũng không thể quấy rầy mạch suy nghĩ khi đang vẽ của lão Lâm chứ!” Bút vẽ trong tay Lâm Phàm không hề ngừng lại, cười nói: “Không có gì là quấy rầy hay không quấy rầy cả, bức tranh này chính là dựa theo thần thái của mười hai người chúng ta để miêu tả ra. Mọi người không làm tốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.