Ngô U Lan và Ngô Hoán Nguyệt đều ngồi bên cạnh bà Lâm. Hai người nhiệt tình phục vụ, gắp thức ăn, rót đồ uống. Toàn bộ quá trình, họ cơ bản không động đũa mà chỉ gắp thức ăn cho bà Lâm. Điều này khiến trên mặt bà Lâm tràn đầy tươi cười. Luôn miệng nói, tốt, tốt, tốt! Lâm Phàm nói chuyện thì thầm với Vương Minh Dương. "Ôi, việc này phiền rồi." Vương Minh Dương: "Phiền cái gì, tôi thấy cũng không tệ, cứ bắt lại hết không phải là được à?” "Anh coi tôi là người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.