Người phụ trách an ninh nói: “ Đám đồng bọn khác đều chạy rồi, có điều vẫn còn một người ở đây, chúng tôi đã phái người vây kín. Chỉ cần ở đây thì nhất định có thể bắt được gã.” “Mau đi, mau đi...” Nguyệt Thu Cư Sĩ vội vàng nói. Đào Thế Cương và đám người Trịnh Trọng Sơn an ủi, bây giờ bọn họ cũng không biết nên nói những gì, một buổi triển lãm bình thường vậy mà lại xảy ra chuyện như thế này. Hơn nữa, những tên trộm này vậy mà cũng có mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.