Cắn vào một miếng. Trần Tường vốn muốn thả chiếc bánh kếp xuống, nhưng bỗng nhiên trong lúc đó đầu lưỡi của cậu ta như mọc ra cánh tay gắt gao nắm chặt chiếc bánh kếp lại, không để cho cậu ta thả xuống. Oành! Giờ phút này, Trần Tường cảm giác trong đầu của mình như muốn nổ tung, từng ánh kim quang trong đầu như dòng nước chảy xuôi, một loại hương vị chưa từng nếm qua nhảy nhót trên đầu lưỡi. Loại cảm giác này… Này… Vô cùng sốc! Trần Tường nhắm chặt hai mắt sững sờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.