“Cám ơn chú Lâm.” Lâm Phàm gật đầu: “Ừ, vết thương trên người cháu là do xảy ra chuyện gì? Có phải là bị bạn học bắt nạt không?” Trần Lượng im lặng trong giây lát, sau đó gật đầu: “Vâng.” “Sao lại không nói cho cha cháu biết?” Lâm Phàm hỏi. Giọng Trần Lượng rất nhỏ: “Cháu sợ, sợ bị bọn chúng đánh.” Ông Trần bất đắc dĩ lắc đầu: “Ông chủ nhỏ, đứa trẻ này gan nhỏ từ bé rồi, tính cách cũng hướng nội, không biết cách giao lưu với người khác.” Lâm Phàm: “Không sao cả,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.