Ngoài cửa. Kim Thánh Văn cau mày, trong lòng đang cố nén lửa giận bừng bừng, nhìn Tiểu Vương đang đứng ngay cửa: “Được, hay lắm, nếu cậu không biết quý trọng cơ hội này thì đừng hối hận.” Hắn giơ một ngón tay lên. Những người đàn ông vạm vỡ tiến lên, chuẩn bị tóm lấy Tiểu Vương. Đối với Tiểu Vương, anh ta không hề lo lắng với tình huống trước mắt chút nào, dựa vào chỉ thị của Trịnh lão, nếu gặp phải tình huống ép buộc có thể để lộ ra thân phận. Những tay chân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.