"Nói đùa đấy, cậu lại coi như là thật à?" Vương Minh Dương giữ lấy tay Lâm Phàm, sau đó mỉm cười cầm đan dược trong tay, cẩn thận nhìn rồi ra vẻ nghi hoặc hỏi: "Đan dược này có ổn không thế, sao tôi cứ cảm thấy nó có chút không đáng tin cậy nhỉ?" "Mẹ nó, không đáng tin cậy mà anh còn lấy, trả lại cho tôi." Lâm Phàm giả vờ cướp đoạt đan dược. Vương Minh Dương cười ha hả, nuốt luôn viên đan dược vào bụng: “Không trả, tôi ăn.” Lâm Phàm khinh bỉ nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.