“Đúng rồi, thiếu chút nữa là tôi quên mất.” Lâm Phàm mỉm cười, sau đó đi tới trước mặt cô gái trên dưới đánh giá một chút, đúng là không tệ nha. Dáng người tuyệt mỹ dung mạo cũng xinh đẹp, chỉ là có hơi chút bạo lực. Đối mặt với ánh mắt không chút kiêng dè của Lâm Phàm, Mộ Linh Linh trong lòng phẫn nộ, nhưng không thể làm gì được. Lâm Phàm khẽ cử động ngón tay rút cây ngân châm kia ra. Ngay lúc Lâm Phàm rút nó ra, Mộ Linh Linh không thể nhịn được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.