Lâm Phàm cười đáp: “Vì chuyện này nên anh mới buồn bực vậy sao?” Vương Vũ gật đầu: “Đúng, bây giờ ngày nào tôi cũng khó chịu, sau khi về nhà còn cãi nhau với vợ. Tôi cũng buồn phiền, cô ấy là phụ nữ thì hiểu cái gì, còn muốn tôi đi xem phim cùng, cô ấy đâu biết mỗi ngày tôi mệt mỏi muốn chết.” Lâm Phàm chà lưng, cảm thấy năng lực phụ trợ thần bí Bách Khoa Toàn Thư đang dần dần phát huy. Dường như thâm nhập vào tận sâu trong tâm hồn của Vương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.