Nghĩ đến mình và anh Lâm đã lâu không cùng nhau ra ngoài chơi, Ngô U Lan đột nhiên nghĩ gì đó rồi đi tới phía sau Lâm Phàm, ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng xoa bóp huyệt thái dương của Lâm Phàm, sau đó môi đỏ khẽ mở miệng: "Anh Lâm, chúng ta đã lâu không ra ngoài chơi, hay là vài hôm nữa chúng ta cùng nhau ra ngoài một chút đi nè?” Cơ hội là do mình tạo ra, Ngô U Lan đang tạo cơ hội cho mình. Mặc dù mỗi ngày có thể gặp nhau làm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.