“Đúng! Người anh em cậu nói đúng, tôi vì gì mà phải vui mừng như vậy? Đây chẳng phải là chuyện rất bình thường ư! Được rồi, cậu cứ tiếp tục nghỉ ngơi đi, tôi phải bắt đầu tiến hành tuyên truyền cho Hoán Nguyệt rồi. Bây giờ tình huống tốt như vậy cũng không thể lãng phí, không đầu tư tuyên truyền một đợt có thể sẽ làm lãng phí một cơ hội tốt như vậy!” Vương Minh Dương nói. Lâm Phàm gật đầu đáp: “Ừm! Đừng kích động quá, cứ bình thường chút, chuyện này có to tát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.