“Chu Tráng, thực sự xin lỗi, chúng tôi không biết Lâm đại sư đến cứu anh.” Lâm Phàm cảm thấy nếu mình không nhận mấy con gà này, muốn rời khỏi đây có vẻ hơi khó. Những người dân này thực sự rất dễ thương, về phần chuyện đập xe của mình, mặc dù hơi nông nổi nhưng cũng có thể hiểu được. “Vậy được. Vậy tôi nhận nhé, nhưng chỉ cần một con gà là được rồi, không cần nhiều như vậy đâu, các người giữ lại đi.” Lâm Phàm nói, hắn cũng không thể đòi nhiều gà như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.