Trong văn phòng. Chu Ngọc Dân đang nói điện thoại: “Được, không thành vấn đề, bao nhiêu tiền đều có thể cho vay.” "Ha ha, không có việc gì, hiểu được là tốt rồi, không cần phải nói nhiều như vậy." Sau đó cúp điện thoại, đối với chuyện hôm nay cũng chỉ biết lắc đầu. Lâm đại sư này là cái thứ gì chứ? Thế mà lại dám đến đây gây phiền phức. Hắn cũng không nhìn xem nơi này là nơi nào, thật sự cho rằng mình rất lợi hại, có thể coi trời bằng vung hay sao?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.