Lâm Phàm cười cười: “Vậy là được rồi, để tôi nhắm mắt lại đoán thử xem cô sẽ tặng tôi món quà gì.” Ngô U Lan nhìn anh Lâm nhắm mắt lại, cô ấy khẽ cắn môi mình. Sau đó dường như đưa ra quyết định rất lớn lao rồi chậm rãi tới gần Lâm Phàm. Ầm! Lúc này, đầu Lâm Phàm như bị nổ tung, bờ môi mềm mại kia. Thế nhưng trong nháy mắt khi mở mắt ra thì đã thấy Ngô U Lan mở cửa xe nhanh chóng chạy xuống xe rồi. “Cô bé này, không phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.