Lâm Phàm cũng không nói gì nhiều vì lâu rồi mới gặp nhau, đương nhiên phải nói chuyện với nhau thật tốt. Bạch Kha mở chai rượu rót cho Lâm Phàm một ly. “Phàm tử, cậu ở Thượng Hải thế nào?” Bạch Kha hỏi. “Cũng được!” Lâm Phàm ăn một miếng đồ ăn sau đó hỏi: “Còn cậu thì sao?” Bạch Kha nhún vai có chút bất lực: “Bây giờ không dễ làm ăn, áp lực cạnh tranh quá mạnh, có điều cũng đủ kiếm chút tiền sinh hoạt phí. Đúng rồi, nếm thử món ăn mình nấu xem như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.