“Tình huống bây giờ, tôi cảm thấy vẫn nên mau chóng trở về tiếp tục làm nhiều một chút. Làm xong cho những đứa trẻ trong viện phúc lợi trước đã.” Lâm Phàm cười nói, hắn đã nghe được, ở phía xa truyền đến tiếng cười, còn có cả tiếng vỗ tay. Các giáo viên của viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn chắc là cũng đã biết chuyện này rồi. Đối với chân tay giả hoàn mỹ này tỏ ra rất thán phục. Vương Minh Dương gật đầu nói: “Vậy được, vậy tôi đến chỗ chính phủ bên kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.