Bên ngoài. Kim Thánh Văn thấy Lâm Phàm, tự hỏi người này là ai, hình dáng xa lạ, rõ ràng anh ta không hề quen biết người này. Vương Minh Dương say choáng váng, tiến lên: “Ối chao, sao cậu đến đây vậy?” Lâm Phàm thở dài, bất lực: “Tôi đến lâu rồi, anh uống đến ngu người rồi hả?” “Hu hu…” Bỗng nhiên Vương Minh Dương khóc nấc lên, một người đàn ông to lớn bỗng nhiên khóc làm Lâm Phàm giật mình: “Tôi biết cậu sẽ đến mà, tôi bị người ta chuốc rượu, tôi bị ép không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.