Vương Hạo lắc đầu: “Hôm nay không có tiết, con nhìn thấy tin tức ở trên mạng thì lập tức chạy qua đây.” Sau đó dường như nghĩ tới cái gì đó, vội vàng móc từ trong túi áo ra một phong thư: “Cha Lưu, đây là tiền bạn học lớp bọn con quyên góp, bảo con đưa cho cha.” Y tá cười nói: “Không tệ, xem ra người có lòng yêu thương vẫn còn rất nhiều. Vương Hạo, còn một đứa trẻ nữa được cha Lưu của con giúp đỡ đâu?” Vương Hạo vừa nghe vậy lập tức vừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.