Lâm Phàm vỗ tay, kết thúc việc đánh nhau, sau đó đi đến trước mặt Vương Minh Dương, đỡ anh ta dậy: “Anh xem, không đánh nhau được thì tiến lên làm cái gì!” Vương Minh Dương xoa ngực, đau đến trợn mắt nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi biết là mình không đánh được, nhưng cậu cũng lên rồi, tôi cũng không thể chỉ xem náo nhiệt nha.” “Về sau đừng cậy mạnh nữa, tôi đánh nhau thì anh đứng một bên mà nhìn là được rồi, tôi không trách anh đâu.” Lâm Phàm lắc đầu, nhưng mà trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.