Triệu Chung Dương vỗ tay: “Tôi dịnh cho 100 điểm, nhưng giờ tôi chỉ cho 1 điểm thôi, 99 điểm còn lại coi như là bù trừ cho việc ông bốc phét.” “Xí, tôi đây lười so đo với mấy người trẻ tuổi như các cậu, các người làm sao hiểu được kinh nghiệm sống như Điền Mỗ tôi chứ.” Điền Thần Côn thở dài ngồi nơi cửa châm một điếu thuốc, nét mặt lộ vẻ từng trải lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Không lâu sau đó. Lâm Phàm đang trầm ngâm suy tư, một giọng nói khó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.