Sau khi nói xong, Lâm Phàm nhìn thẳng về phía lãnh đạo bên dưới khán đài gật nhẹ đầu: “Mong lãnh đạo thông cảm!” Lúc này các vị khách nước ngoài lại cảm thấy rất hứng thú. Trong lòng phó hội trưởng Quách nhói lên, ông ta cảm thấy tận thế sắp đến rồi. “Các vị lãnh đạo! Các vị quan khách! Như các vị đã thấy, những đứa nhỏ sau lưng tôi đây, bọn chúng trời sinh đã có khiếm khuyết. Trong mắt một số người, bọn họ cho rằng mấy đứa nhỏ như thế đều là phế vật,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.