“Tôi xem anh không phải là người tốt, những cũng không phải kẻ xấu. Tôi cũng không tính toán với anh làm gì, vốn dĩ tôi cũng không muốn cứu anh, nhưng mà trời xanh còn có đức hiếu sinh. Cho nên lúc đó tôi mới giúp anh ‘nghịch thiên cải mệnh’ để anh tránh được kiếp nạn này, thật không nghĩ tới anh lại… Ài, thôi không nói nữa.” Thường Hải Ca lo lắng nhìn Lâm Phàm: “Đại sư, tôi đã biết sai rồi tôi sẽ sửa đổi.” Sau đó anh ta rất nhanh chóng lấy ra từ trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.