Lâm Phàm nhận ra ánh mắt mọi người nhìn về phía mình có chút không đúng. Ánh mắt này cũng quá thẳng thắn, dường như là muốn nhìn thấu hắn. Đột nhiên. Ồn ào Tiếng thán phục vang lên. "Chuẩn! Quá chuẩn!" "Mẹ kiếp! Làm sao mà nhìn ra hay vậy?" "Làm sao mà anh biết chuyện phiền não gần đây của tôi vậy? Chuyện này tôi không hề nói cho ai cả." Kim Vân Dân: “Làm sao anh lại có thể biết gần đây tôi đầu tư thất bại, lỗ mấy chục triệu vậy? Chuyện này tôi còn chưa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.