Tối qua Vương Minh Dương cũng uống đến say mèm, đến bây giờ vẫn còn mơ mơ màng màng: “Vợ à, sao vậy? Bây giờ anh đang rất mệt.” “Không phải, tối qua xảy ra chuyện rồi, hình như em đã nói với Hoán Nguyệt điều gì đó rất khủng khiếp.” Hứa Tử Nhạc hồi tưởng lại những mảnh vỡ rải rác trong đầu, những mảnh vỡ này dần dần ghép lại với nhau. Vương Minh Dương sững sờ, ngược lại không nhớ ra chuyện này, nói: “Thế nào rồi? Cậu ta cùng Hoán Nguyệt thế nào rồi? Có phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.