"Sai, sai lầm lớn rồi. Không phải nữ thần may mắn quan tâm đến cô, mà là anh Lâm cô đang quan tâm đến cô đó." Lâm Phàm da mặt rất dày, không khỏi tự kỷ một phen. Ngô Hoán Nguyệt che miệng, cười không có một chút phong phạm minh tinh nào: "Anh Lâm tự kỷ quá. Nhưng trong suy nghĩ của tôi, anh chính là nam thần may mắn của tôi.” "Nam thần à." Lâm Phàm sờ mặt mình, kiêu ngạo nói: "Cô khen làm tôi có chút trở tay không kịp nhưng cô cũng phải tiếp tục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.