“Họ Lâm kia, cậu quá đáng lắm rồi, cậu nói cái gì? Cậu muốn tôi cút hả?” Lâm Phàm đứng lên rồi để khối gỗ và dao khắc trong tay lên bàn: “Tôi lặp lại lần nữa, lập tức cút ngay cho tôi.” “Đây là nhà cậu hay gì? Chúng tôi ở đây đấy, cậu có quyền gì bắt chúng tôi cút?” Chu Thạch Minh tức giận nói. Từ đó đến giờ, ông ta chưa bao giờ gặp được người chẳng kiêng nể gì với ông ta như này cả. Lâm Phàm không muốn nhiều lời mà trực tiếp đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.