“Các…các người…” Trịnh Vạn Cầm nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì gương mặt vốn đắp một tá phấn của cô ta cũng trở nên trắng bệch vì kinh ngạc. “Lão nương đây liều mạng với chúng mày.” Khuôn mặt của Trịnh Vạn Cầm trắng nhợt đầy vẻ sợ hãi, nhưng vẫn nhe nanh múa vuốt tóm lấy Lâm Phàm. Lâm Phàm khẽ liếc nhìn một cái rồi đột ngột ngẩng đầu lên, thần thái của một người đàn ông lập tức bạo phát ra. “Hàng Long thập bát chưởng.” Chát! “Nhớ cho kỹ! Tôi đây cũng là cao thủ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.