“Lão Tôn, Lâm đại sư đã nói rồi, tốt hơn không nói ra.” Ngô Vân Cương cảm thấy không khí có gì đó không đúng lắm, ông ta cho rằng mọi người đều là bạn cho nên cũng đừng làm ra chuyện gì mất mặt. Ông ta hiện tại đã có chút hối hận rồi, lúc đến Thượng Hải tại sao lại đồng ý đem theo lão Tôn đến chứ. Ông ta biết Vương Minh Dương không thích người bạn này của mình, đem đến đây rồi không phải là tự tìm phiền phức hay sao?. “Biết thì thưa thốt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.