“Lâm đại sư, anh cất kỹ chìa khóa xe nhé. Tôi sẽ lái chiếc xe cũ này đi.” Trợ lý nhún nhường nói. Lâm Phàm cười gật đầu: “Được, làm phiền anh rồi.” Trợ lý vội vã xua tay: “Không có gì, không có gì.” Đợi đến sau khi trợ lý rời đi, Điền Thần Côn hâm mộ nói: “Chiếc xe này ở đâu ra vậy? Sao lúc nào cậu cũng có toàn xe sang không thế?” Lâm Phàm cười nói: “Lấy của Vương Minh Dương đấy. Thế nào? Nhìn ngầu hơn chiếc trước đúng không?” Điền Thần Côn gật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.