Thẩm Lương ngước lên nhìn: “Nghe mẹ tôi nói, đây là học trò của bà ấy tặng, nhân dịp sinh nhật của bà.” Dương Ninh Ninh: “Không biết mua ở sạp ven đường nào, chẳng đáng giá được mấy chục đồng.” Thẩm Lương cười cười gượng gạo. Chân mày Đan Vi Diễm nhíu lại: “Ninh Ninh, đừng nói thế.” “Ờ.” Dương Ninh Ninh không thèm quan tâm, sau đó ngồi vào máy vi tính đọc tin tức. Thẩm Lương trò chuyện với Đan Vi Diễm, kể lại mấy chuyện vụn vặt. Bầu không khí giữa hai người hơi ngại ngùng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.