“Phó hội trưởng Quách, tôi nghĩ ông phải hỏi lại xem ông ta đã nói gì mới đúng chứ?” Lâm Phàm đang giận lắm, ban đầu hắn gia nhập vào hiệp hội này là vì thấy nó có vẻ thú vị, nhưng giờ lại cảm thấy chẳng còn thú vị gì cả. Hắn cũng không phải là người sợ phiền phức, muốn chơi thì cứ từ từ chơi thôi. Vương Văn Kiệt kiêu ngạo nói: “Tao nói cái gì? Tao chẳng nói gì cả, là mày đánh tao trước.” Lâm Phàm liếc một cái: “Có sĩ diện chút được không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.