Vương Diệu có chút sợ hãi im miệng, hắn ta không dám trái lời Vương Thâm. Dù sao khi còn nhỏ hắn ta đã bị đánh cho một trận, bây giờ cãi lại sẽ bị ăn đòn, cho nên hắn ta chỉ có thể đứng im lặng như tượng, không dám mở miệng nói lời nào. Nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm vẫn hằn học như cũ. Lúc này, Vương Thâm bước tới nói: “Thực xin lỗi chú em, con trai tôi ngông cuồng thái quá làm chú em đây sợ hãi. Nếu chú em có yêu cầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.