Lâm Phàm phất phất tay tỏ vẻ không sao. Loại người này hắn đã gặp nhiều rồi, còn phải sợ bọn chúng làm gì mình sao. Đã nói không chữa là sẽ không chữa, không có lí do gì cả. Sắc mặt Vũ Đào cũng dần dần thay đổi, trở nên âm trầm, hung ác nói: “Anh thật sự không chữa?” Lâm Phàm gật đầu, ý trên mặt chữ, không chữa. Vũ Đào hít sâu một hơn, sắc mặt dần trở nên hòa hoãn: “Thần y, vừa rồi là tôi không đúng, tôi có thể xếp hàng chờ.” Tình trạng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.