Điền Thần Côn lắc đầu: “ Tôi không phải là nói giúp bọn họ những thứ đó, loại chuyện này vài chục năm nay tôi cũng đã thấy nhiều rồi, trong lòng cũng hiểu rõ. Tôi chỉ là thấy đứa nhỏ kia thật đáng thương, vẻ mặt của người cha u ám, tôi sợ anh ta không có nhiều niềm tin vào tương lai vì vậy tôi muốn cậu xem cho bọn họ một quẻ, khai sáng cho người đàn ông đó, để anh ta lấy lại hy vọng về tương lai. Ai mà không có lúc khó khăn? Ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.