Lâm Phàm mỉm cười, dựa lưng vào ghế: “Anh là người ở nơi khác đến, không biết tôi cũng là chuyện bình thường.” Sau đó hắn lại bấm ngón tay nói: “Hôm nay coi như vận khí của anh tốt mới gặp được tôi, để tôi chỉ điểm cho anh một hai câu, cũng coi như đây là vận mệnh của anh.” “Hôn nhân của anh không tốt lắm nên mau chóng trở về thủ đô đi, có thể tranh thủ được chút thì may ra còn cơ hội.” Lâm Phàm nói. Trâu thiếu gia cười đáp: “Anh nói như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.