“Anh Lâm, tôi kính cậu, cậu cứ tùy ý đi, cạn ly.” “ y dô, tôi nhớ năm đó chúng ta ở cùng một ký túc xá, lúc cậu không có tiền ăn cơm vẫn là do tôi mua cho cậu một phần cơm hộp, cậu vẫn còn nhớ đấy chứ.” “Trước đây cậu không muốn lên lớp, vẫn là do tôi thay cậu điểm danh, ân tình này cậu cũng không thể quên được đâu nha.” Lâm Phàm bất đắc dĩ: “Các cậu không thể vô sỉ như thế được nha.” Nhìn thấy các bạn học bị tay nghề...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.