Nhìn tấm thẻ này, Lâm Phàm cũng không ngại ngùng gì mà nhận lấy, giúp người ta việc lớn như vậy thì nhận cái này là đương nhiên thôi. Vương Minh Dương cũng đứng lên, vỗ bả vai Lâm Phàm nói: " Người anh em, tôi phục cậu rồi đó. Bây giờ tôi phải đưa ông anh này ra sân bay, sau khi trở về sẽ tìm cậu tán gẫu nhé.” “Khiến người ta ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt là được rồi, đừng đụng đến mạng người.” Lâm Phàm nhắc nhở. Ngô Vân Cương gật đầu, đã hiểu....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.