Lục gia không vui nhìn Tần gia: "Ông đánh tôi làm gì? ” Nếu như là người bình thường, ông ta đã chém chết từ lâu rồi. Nhưng đây là Tần gia, cho dù trong lòng ông ta có khó chịu cũng không dám thể hiện ra ngoài. "Ăn cơm của ông, uống rượu của ông đi. Có phải ông cảm thấy chuyện mình làm rất đáng tự hào hay không hả?" Tần gia răn dạy, sau đó nhìn về phía Lâm Phàm: "Lâm đại sư, thật ngại quá, tên nhóc này thật sự không nhớ lâu.” Lâm Phàm cười:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.