Loại cảm giác này là thống khổ sao? Ngay cả bản thân Lục Tân cũng không thể nói rõ, thậm chí anh còn không biết tại sao bản thân mình lại muốn khóc, chỉ là nước mắt cứ thế mà không ngừng chảy ra. Phải chăng là do đây là lần đầu tiên có thể chân chính đối diện với bản thân, hiểu rõ chính mình? … Sống bao nhiêu năm như vậy, cuộc sống của Lục Tân trước giờ vẫn luôn mơ màng, hồ đồ, không rõ ràng mọi thứ. Ngay cả ký ức của anh cũng vẫn luôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.