Khi Lục Tân và Oa Oa đi tới trước cái chai, anh đã nhìn thấy cảnh tượng này. Mọi người đều biết, lúc kiến ăn thức ăn thì rất tàn nhẫn. Vì thế theo phản xạ, Lục Tân che kín đôi mắt Oa Oa, còn anh thì hơi hé mắt để nhìn. Đây là dáng vẻ Nữ Vương đối phó với con mồi sao? Dần dần, trên mặt anh lộ ra vẻ sợ hãi, bùi ngùi nói: “Đúng là rất đáng sợ…” ... ... “Nhiệm vụ kết thúc, về thôi!” Lúc này, trong căn nhà di động cách thị trấn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.