“A?” Lúc nhìn thấy Oa Oa đứng cạnh Lục Tân bước ra, Tần Nhiên hơi nhíu mày. Chợt, anh ta nhìn thấy Oa Oa nhẹ nhàng mở cái dù cầm ở tay ra, đầu dù sắc nhọn, hướng về phía mình. Sắc mặt anh ta biến đổi một cách nhanh chóng. “Ong ong ong…” Động tác của Oa Oa vô cùng đơn giản, chỉ là nhẹ nhàng cầm cái dù của cô bé. Nhưng theo động tác kia của cô bé, những bức xạ tinh thần màu đỏ sậm xung quanh cô bé lại xuất hiện chấn động kịch liệt....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.