Cũng không biết Hàn Băng nghĩ tới chuyện gì, cúi đầu xuống, gương mặt hơi đỏ lên, khẽ thở phào, sau đó mới ngẩng đầu lên, trên mặt cô ấy lóe lên sự chân thành, nở một nụ cười cảm động, nhẹ nhàng nhận lấy bộ đồ phòng hộ, cười nói: “Cảm ơn anh đơn binh.” Lục Tân cười nói: “Đây là chuyện nên làm mà, an toàn của cô quan trọng nhất.” Hàn Băng bỗng cảm thấy cảm động không thể nói thành lời, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đứng dậy đi vào phòng vệ sinh mặc bộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.