Mục lục
Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba thành viên trong nhóm điều tra nhỏ, hai mặt nhìn nhau, không thể nào hiểu được sao Lục Tân có thể đổi thành trạng thái bình tĩnh nhanh như thế.

Trông giống như là cuộc chiến đấu lúc nãy chẳng có liên quan gì đến anh vậy...

"Móc nó ra, Lục Tân phụ trách cảnh giới!"

Trong tai Lục Tân, truyền đến giọng của Trần Tinh, anh liền chuyển lời lại cho ba thành viên của tổ điều tra nhỏ.

"Vâng!"

Ba thành viên tổ điều tra nhỏ lập tức lớn tiếng đồng ý, sau đó nhanh chóng chạy tới bên hồ cầm lấy cái xẻng, Lục Tân để ý, bọn họ là thông qua thành viên chi viện của tổ nhỏ trước đó đã từ phía xa bỏ cái xẻng ở nơi gần hồ, sau đó tổ điều tra nhỏ lại đến lấy ra, trong lúc đó hai bên đều không hề tiếp xúc trực tiếp, xem ra từng người trong đám bọn họ ở đây đều vô cùng nghiêm túc ghi nhớ quy luật.

Lấy được cái xẻng, ba thành viên tổ điều tra nhỏ bắt đầu công việc đào móc.

Lục Tân thì nghiêm túc ở một bên trông coi, để phòng trong lúc đào lại còn có thể xuất hiện dị biến gì đó nữa.

Bàn tay của anh để ở bên người, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể dắt tay em gái.

Có điều, cũng không biết có phải là quái vật tinh thần ở dưới này thật sự sợ giống như em gái nói lúc nãy không, mà trong toàn bộ quá trình đào xới, không còn xuất hiện biến hoá khác thường gì nữa, hiển nhiên đã quật ra một lỗ hổng đẩy nước bên trong ra, sau đó từng chút đào sâu xuống dưới, vào lúc đào được sâu khoảng chừng một mét rưỡi, một thành viên trong tổ điều tra nhỏ, liền khẽ nói: "Tìm được rồi!"

Đất ẩm ướt từ từ được dọn mở, liền nhìn thấy một thứ hình người màu đen ở phía dưới, giống như là một thi thể vậy.

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng cảm thấy hơi nhẹ lòng.

Nguyên nhân của sự việc là bởi vì Tần Nhiên giết Thôi Vượng, cho nên, ngay từ đầu bọn họ đã hoài nghi nguồn ô nhiễm lần này có liên quan đến thi thể của Thôi Vượng, mà nơi Tần Nhiên vứt xác Thôi Vượng lúc trước cũng không tìm thấy được thi thể của Thôi Vượng, mà chỉ thu thập được một chút thịt nát của bộ phận cơ thể, có thể phỏng đoán những bộ phận khác có lẽ là bị chó hoang ăn, nhưng như thế đương nhiên sẽ không cách nào giải thích được nghi ngờ của mọi người được.

Bây giờ đã tìm được thi thể rồi sẽ có thể giải thích được rất nhiều vấn đề.

"Tôi đến ngay!"

Lục Tân nhận lấy dây thừng, tự mình khom người xuống, trên thân của thi thể có đánh một cái kết.

Sau đó ba người trong tổ điều tra nhỏ cùng dùng sức, lúc này mới kéo thi thể lên, đặt trên phù sa ở bên cạnh.

Đây đúng là một thi thể, thoạt nhìn không có nửa điểm khác thường.

Nhưng ba thành viên tổ điều tra nhỏ đều kéo căng tinh thần, lôi ra một ống nước rửa sạch nước bùn trên thi thể.

Lục Tân phát hiện, em gái đang nghiêng đầu đánh giá cỗ thi thể này, giống như có chút hiếu kỳ.

Dần dần, nước bùn trên mặt và trên người thi thể đều bị nước làm trôi sạch, dần dần hiện ra quần áo anh ta mặc trên người, chỉ thấy đó là một bộ đồ rằn ri tối tăm cũ rách, hông được cột thắt lưng, mặc dù không biết đã được chôn bao lâu dưới mặt hồ, nhưng thi thể lại rất hoàn chỉnh, thậm chí còn không có dấu vết mềm mục của bị ngâm, sau khi bùn trên mặt được rửa trôi, thậm chí còn có thể nhận ra dáng vẻ lúc trước của anh ta nữa.

"Đây là..."

Lục Tân nhìn gương mặt kia, khẽ nhíu mày, cảm thấy có hơi quen mắt.

"Có thể xác nhận thân phận thi thể hay không?"

Trong kênh truyền đến tiếng hỏi thăm của Trần Tinh.

Mà Lục Tân nhìn kỹ gương mặt kia, dần dần cảm thấy sau lưng có hơi lạnh lẽo.

Tinh thần của anh bởi vì vừa mới đánh tan một con quái vật tinh thần kia nên thoáng thanh tĩnh lại, bỗng nhiên lại trở nên căng thẳng một lần nữa.

Sau khi ba thành viên trong tổ điều tra nhỏ cẩn thận phân biệt, có một người bỗng nhiên thất thanh kêu lên.

Anh ta kêu lên không ra một chữ rõ ràng, thậm chí còn chẳng có ý nghĩa cụ thể nữa.

Đây chẳng qua là vì quá mức kinh ngạc, hoặc nói là sợ hãi nên mới theo bản năng mà phát ra tiếng hét to.

"Lập tức trở về báo cáo!"

Trong nháy mắt, trong kênh vang lên tiếng nói của Trần Tinh: "Thi thể kia có phải là Thôi Vượng không?"

Trong từng tiếng thúc giục, Lục Tân phản ứng lại, bình phục cảm xúc, khẽ trả lời: "Không phải!"

Sau đó anh nhìn thi thể trên đất kia, chậm rãi trả lời: "Là Tần Nhiên!"

"Làm sao có thể?"

Trong giọng nói của Trần Tinh đột nhiên cũng nhiều thêm một chút kinh ngạc và nghi ngờ.

Đúng vậy đó...

Làm sao có thể chứ?

Lục Tân từ từ nghĩ, nhìn kỹ lại.

Cái cỗ thi thể này hoàn toàn có thể nhận ra được, chính là Tần Nhiên.

Bất kể là mặt mày hay là chiều cao, thậm chí là cách ăn mặc trên người, đều giống như đúc với Tần Nhiên.

Hoặc là nói, đây chính là Tần Nhiên.

Chỉ là, nếu như chính là Tần Nhiên ở đáy hồ này là đầu nguồn ô nhiễm tạo thành một thế trận phiền phức lớn như này đây....

Vậy cái người trên bờ vẫn luôn đi theo trước sau bọn anh điều tra kiểm trắc kia, là ai?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK