Lục Tân nghĩ thầm trong lòng, rồi nhẹ nhàng gật đầu một cái, nói: “Con tin!” Mẹ nở nụ cười vui vẻ, đôi mắt bà cứ như có thể nhìn thấu mọi thứ, nhưng không vạch trần suy nghĩ của Lục Tân. “Nếu con tin tưởng người nhà con, đường nhiên nên tìm người nhà giúp con.” Mẹ cười tủm tỉm, liếc mắt sang chỗ của em gái. Lục Tân cũng nhìn sang theo bản năng, anh thấy em gái nhìn về phía mẹ và mình với vẻ mặt cảnh giác, dường như đang lo cô sẽ bị hai người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.