Em gái nghe thấy lời anh nói, con mắt dần dần sáng lên. Bỗng nhiên, cô dùng sức ôm lấy cổ Lục Tân, nói: "Anh ơi, anh ơi, anh có biết không?" "Thật ra, bọn em đã chờ anh đưa ra quyết định này từ rất lâu rồi..." "..." Lục Tân nghe thấy lời em gái nói, cuối cùng cũng mỉm cười vui vẻ. Ngẩng đầu nhìn lại, anh liền thấy mẹ ở trong nhà ăn lầu hai của một toà nhà nằm cạnh quảng trường, bà đang mỉm cười gật đầu với anh. Đến cả cái bóng lớn của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.