"Sức mạnh của sự sợ hãi vẫn rất hữu dụng đấy chứ..." Lục Tân nghĩ thầm trong lòng, nhìn bốn phía chung quanh. Thành phố dường như bị bao phủ bởi một tấm lưới khổng lồ, toàn bộ là bóng tối, tất cả những bóng đen đều đang cười dữ tợn, kinh hãi, gầm rú, gào thét, vùng vẫy, chao động trong các góc, hàng ngàn bức tượng bằng xương bằng thịt đã vĩnh viễn được cố định trong khoảnh khắc cuối cùng. Ánh trăng đỏ phủ lên người anh, chiếu ra chiếc bóng rõ ràng trên mặt đất. Em...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.